Bánh khúc, món quà từ tuổi thơ tôi
Bánh Khúc, a gift from my childhood
Bánh khúc luôn dễ tìm ở thủ đô nhưng lại là một món ăn chiếm một vị trí đặc biệt trong lòng người Hà Nội.
Bánh Khúc has always been easy to find in the capital, but one dish that occupies a special place in the heart of Hanoians.
Sau mỗi vụ thu hoạch, cánh đồng lúa quê tôi sẽ được bao phủ bởi những chiếc lá khúc (Khúc) tươi, thành phần chính của Bánh Khúc.
After every harvest, my hometown’s rice fields would be covered with the fresh cudweed (Khúc) leaves, the main ingredient of Bánh Khúc.
Vào mùa xuân, khi những cơn mưa phùn xuất hiện ở miền Bắc Việt Nam, cây khúc sẽ sinh sôi nảy nở trên các cánh đồng.
In the spring, when the misty rains experiencing the north of Vietnam, the cudweed pushes its way through the earth in the fields.
Sau khi hái lá Khúc về, mẹ tôi rửa qua nước mưa trước khi luộc, sau đó xay lá đã luộc luộc trong cối đá, trộn với bột nếp tạo thành hỗn hợp có màu xanh đậm, vo thành từng phần to bằng nắm tay trẻ con.
After collecting Khúc leaves, my mother would wash them in rainwater before boiling them, then grind the boiled vegetable in a stone mortar, mixing it with sticky rice flour to make a dark green mixture which would be rolled into portions the size of a child's fist.
Mỗi miếng sau đó sẽ được cuộn trong đậu xanh luộc chín và thịt đã được ướp tiêu.
Each piece would then be rolled in boiled, green peas and meat, which had been marinated with pepper.
Cuối cùng, những chiếc bánh Khúc sẽ được xếp thành từng lớp vào một nồi hấp lớn, mỗi lớp được phủ một lớp gạo nếp đã ngâm kỹ. Hương thơm của chiếc bánh Khúc sẽ sống mãi như một trong những ký ức tuổi thơ da diết nhất.
Finally, the Khuc would be layered into a large steamer, each layer covered with carefully soaked sticky rice. The fragrance of steaming Khuc pie will live forever as one of the most potent childhood memories.
Khi chiếc bánh đã chín tới, hương thơm ngào ngạt tỏa khắp nhà, mẹ tôi sẽ lấy từng miếng bánh ra khỏi nồi và bày lên đĩa, trước tiên mẹ sẽ dâng lên bàn thờ tổ tiên.
When the pie was so cooked that its delicious aroma permeated the house, my mother would take each piece from the steamer and lay it on a plate, which she would first offer to the ancestral altar.
Ngay sau đó, mỗi đứa chúng tôi sẽ được phát một miếng bánh nóng trong bếp. Cầm chiếc Bánh Khúc nóng hổi trên tay và nhìn ngắm từng hạt gạo nếp trước khi cắn trở thành một trong những niềm vui lớn của những đêm se lạnh ấy.
Soon after, each of us would be given a hot piece there in the kitchen. Holding a hot Khuc pie in our little hands and examining each grain of sticky rice before finally biting into it was one of the great joys of those cold nights.
Theo: VOV