Bức tranh của Nhà vua
A King’s Painting
Ngày xửa ngày xưa, ở một Vương quốc nọ. Nhà vua nơi ấy chỉ có một chân và một mắt, nhưng ngài rất thông minh và tốt bụng. Mọi người trong vương quốc của ngài có một cuộc sống hạnh phúc và khỏe mạnh nhờ vào vị vua của họ. Một ngày nọ, nhà vua đang đi dạo ngang qua hành lang cung điện và nhìn thấy chân dung của tổ tiên ở đó. Ngài thầm nghĩ rằng một ngày nào đó, những đứa con cháu của mình cũng sẽ đi trên cùng một hành lang này và nhớ tất cả các tổ tiên của chúng nhờ vào những bức chân dung như vậy.
Once upon a time, there was a Kingdom. The king there only had one leg and one eye, but he was very intelligent and kind. Everyone in his kingdom lived a happy and a healthy life because of their king. One day the king was walking through the palace hallway and saw the portraits of his ancestors. He thought that one day his children will walk in the same hallway and remember all the ancestors through these portraits.
Tuy nhiên, nhà vua chưa hề có bức chân dung nào. Do bị tật nguyền, ngài không chắc được bức chân dung của mình sẽ ra sao. Thế nên, ngài đã mời nhiều họa sĩ nổi tiếng từ vương quốc của mình và các vương quốc khác đến triều đình. Sau đó, nhà vua thông báo rằng ngài muốn có một bức chân dung thật đẹp treo trong cung điện. Bất kỳ ai làm được hãy tiến lên phía trước. Khi bức vẽ hoàn thành sẽ để mọi người cùng chiêm ngưỡng, ai đạt yêu cầu sẽ có thưởng lớn.
But, the king did not have his portrait painted. Due to his physical disabilities, he wasn’t sure how his painting would turn out. So he invited many famous painters from his and other kingdoms to the court. The king then announced that he wants a beautiful portrait made of himself to be placed in the palace. Any painter who can carry out this should come forward. He will be rewarded based on how the painting turns up.
Hầu hết họa sĩ có mặt ở đó đều nghĩ thầm, vị vua chỉ có một mắt và một chân, làm sao có thể vẽ đẹp được đây? Điều đó là không thể và nếu bức ảnh không đẹp, nhà vua sẽ nổi giận và trừng phạt họ. Vì vậy, từng người một, tất cả bắt đầu kiếm cớ và lịch sự từ chối để thực hiện một bức tranh cho nhà vua.
All of the painters began to think that the king only has one leg and one eye. How can his picture be made very beautiful? It is not possible and if the picture does not turn out to look beautiful then the king will get angry and punish them. So one by one, all started to make excuses and politely declined to make a painting of the king.
Bất ngờ, có một người họa sĩ giơ tay và nói: "Thần sẽ tạo ra một bức chân dung thật đẹp cho ngài, chắc chắn ngài sẽ thích". Nghe xong, vị vua rất vui mừng, các họa sĩ khác đều rất tò mò. Sau đó, đức vua cho họa sĩ vẽ chân dung. Khi đã lấy sơn phủ đầy bản vẽ, họa sĩ nói: Bức chân dung đã sẵn sàng!
But suddenly one painter raised his hand and said that I will make a very beautiful portrait of you which you will surely like. The king became happy hearing that and other painters got curious. The king gave him permission and the painter started drawing the portrait. He then filled the drawing with paints. Finally, after taking a long time, he said that the portrait was ready!
Tất cả các triều thần và họa sĩ khác đều tò mò và lo lắng. Làm thế nào họa sĩ này có thể biến vị vua khuyết tật trở nên xinh đẹp? Điều gì sẽ xảy ra nếu nhà vua không thích bức tranh và nổi giận? Nhưng khi họa sĩ cho xem bức chân dung, tất cả mọi người kể cả nhà vua đều bất ngờ.
All of the courtiers, other painters were curious and nervous thinking, How can the painter make the king’s portrait beautiful because the king is physically disabled? What if the king didn’t like the painting and gets angry? But when the painter presented the portrait, everyone in the court, including the king, left stunned.
Trong bức tranh là cảnh nhà vua đang ngồi trên ngựa, một bên chân bị che khuất, cầm cung và một mắt nhắm lại để nhắm mũi tên. Nhìn bức chân dung che khuyết điểm của mình đầy khéo léo, đức vua vô cùng hài lòng. Ông rất vui mừng và ban thưởng cho họa sĩ phần thưởng tuyệt vời.
The painter made a portrait in which the king was sitting on the horse, on the one-leg side, holding his bow and aiming the arrow with his one eye closed. The king was very pleased to see that the painter has made a beautiful portrait by cleverly hiding the king’s disabilities. The King gave him a great reward.
Đạo đức: Chúng ta luôn nhìn vào điểm tốt của bản thân mà bỏ qua những thiếu sót. Chúng ta nên học cách tập trung vào những điều tốt đẹp thay vì cố che giấu khiếm khuyết của mình. Nếu biết cách suy nghĩ và tiếp cận tích cực ngay cả trong những tình huống tiêu cực, chúng ta có thể giải quyết mọi vấn đề đơn giản và hiệu quả hơn.
Moral: We should always think positive of others and ignore their deficiencies. We should learn to focus on the good things instead of trying to hide weaknesses. If we think and approach positively even in a negative situation, then we will be able to solve our problems more efficiently.
Theo: moralstories