Gieo nhân ái, gặt yêu thương
The Circle of Good Deed
Cách đây rất lâu, có hai người đàn ông tên Shree Krishna và Arjun, đi dạo một vòng quanh thị trấn. Khi đang đi trên một con phố, họ nhìn thấy một người ăn xin đáng thương. Arjun cảm thấy thương hại và đưa cho anh ta một chuỗi 100 đồng tiền vàng. Người đàn ông khốn khổ rất hạnh phúc và gửi lời cảm ơn đến Arjun nhưng anh đã rời đi. Một lúc sau, khi đang ngồi trên lề đường, như thường lệ, người ăn xin nhìn thấy một người khác cần giúp đỡ. Tuy nhiên, thay vì không sẵn lòng để giúp anh ta, anh ta lại phớt lờ người đàn ông đó. Vài giờ sau, một tên trộm tiến đến người ăn xin và bất ngờ cướp tất cả tiền xu của anh ta và bỏ chạy.
A long time ago, there were two men, Shree Krishna and Arjun, who went for a short stroll around the town. As walking on a street, they saw a pitiful beggar. Arjun felt pity for him and gave him a string of 100 gold coins. The miserable man became very happy and sent his thanks to Arjun but he left soon. For a while, when sitting on sitting on the side of the road, as usual, the beggar saw another person who needed help. However, instead of having spared some coins to help him, he ignored the man. Several hours, a thief reached him and suddenly robbed him of all his coins and ran away.
Khóa Học Viết Cho Người Mất Gốc
Người ăn xin chán nản và bắt đầu ăn xin trở lại. Vào ngày hôm sau, Arjun nhìn thấy người ăn xin và thắc mắc sau khi lấy được chuỗi tiền xu thì anh ta vẫn đang ăn xin! Arjun gọi cho người ăn xin và hỏi anh ta lý do của việc này. Người đàn ông nghèo đã khóc và kể cho anh ấy nghe về toàn bộ sự việc và Arjun một lần nữa cảm thấy thương hại anh ấy. Lần này, người đàn ông khốn khổ ấy đã được tặng một viên kim cương.
The beggar became dejected and started begging again. On the following day, Arjun saw the beggar and wondered after getting the string of coins, he was still begging! Arjun called the beggar and asked him the reason for this. The poor man cried and told him about the whole incident and Arjun again felt pity for him. This time the miserable man was given a diamond.
Người ăn xin rất vui mừng và rời đi. Bẵng đi một thời gian, anh lại gặp một người đàn ông tàn tật nọ nhưng anh lại lờ đi. Anh đang sống trong một ngôi nhà xiêu vẹo ở khu ổ chuột của thị trấn. Sau khi về đến nhà, anh cẩn thận đặt viên kim cương vào một cái hộp với kế hoạch sau này sẽ có tiền từ viên kim cương này và sống một cuộc sống giàu có. Ngay lúc đó, vợ anh đã ra ngoài. Người đàn ông rất mệt nên quyết định chợp mắt một chút. Trong lúc ngủ trưa, vợ anh đã về nhà và dọn dẹp nhà cửa. Cô nhìn thấy cái hộp cũ kỹ và ném nó ra ngoài mà không nhận ra có viên kim cương trong đó.
The beggar was very happy and left. For a while, he again saw a disabled man but he ignored him. He was living in a ramshackle house in the slums of town. After getting home, he carefully put the diamond in an old box with a plan to cash it out later and live a wealthy life. By that time, his wife went out. The man was very tired so he decided to take a nap. During his nap, his wife came home and cleaned the house. She saw the old box and threw it out without noticing the diamond in it.
Khi người ăn xin tỉnh dậy, anh ta tìm cái hộp và hỏi vợ. Cô trả lời rằng cô ấy đã không thấy kim cương kia và ném nó ra ngoài. Người ăn xin bắt đầu tuyệt vọng và cố gắng chấp nhận vận rủi của mình. Ngày hôm sau, anh ta lại bắt đầu ăn xin. Và, Arjun và Shree Krishna nhìn thấy anh ta đang cầu xin và Arjun đã hỏi anh ta lý do tại sao. Sau khi nghe toàn bộ câu chuyện, Arjun bắt đầu suy nghĩ rằng liệu con người khốn khổ này có bao giờ có được cuộc sống hạnh phúc hay không. Vào lúc đó, Shree Krishna đưa cho người ăn xin một đồng mà thậm chí không đủ để mua bữa trưa hoặc bữa tối cho anh ta, và rời đi ngay lập tức.
When the beggar woke up, he looked for the box and asked his wife about it. She replied that she had not noticed it and threw it out. The beggar began desperately and tried to accept his bad luck. The next day, he again started begging. And, Arjun and Shree Krishna saw him begging and Arjun asked him the reason why. After listening to the whole story, Arjun began to think if this miserable person would ever have a happy life. By that time, Shree Krishna gave the beggar one coin which was not even enough for buying lunch or dinner for him, and left immediately.
Trên đường về nhà, người ăn xin nghĩ rằng với số tiền mà Shree Krishna đã cho, anh ta thậm chí không thể tự mua bữa trưa cho mình. Anh càu nhàu tại sao anh ta lại cho mình ít ỏi thế!. Một giờ sau, anh ta nhìn thấy một ngư dân đang lấy một con cá ra khỏi lưới. Con cá đã vùng vẫy. Người ăn xin cảm thấy tội nghiệp cho con cá. Anh ta nghĩ rằng đồng xu sẽ không giải quyết được vấn đề của mình, vậy tại sao anh ta lại không cứu con cá đó. Anh quyết định mua con cá từ người đánh cá và thả nó xuống dưới sông.
On the way home, the beggar was thinking that with the coin Shree Krishna gave, he could not even buy lunch for one himself. He grumbled that why he gave him so little. An hour later, he saw a fisherman who was getting a fish out of his net. The fish was struggling. The beggar felt pity for the fish. He thought that the coin would not solve his problem, so why he would not save that fish. He decided to buy the fish from the fisherman and released it into the river.
Con cá đang vùng vẫy dưới nước và trả cho người ăn xin một viên kim cương từ miệng anh ta! Người đau khổ hét lên sung sướng, "Tôi hiểu rồi, tôi hiểu rồi". Arjun nhìn thấy tất cả những điều này và nói với Shree Krishna, "Ôi Chúa ơi, bây giờ tôi đã hiểu trò chơi của anh".
The fish was struggling under the water and paid the beggar a diamond from his mouth! The miserable screamed with joy, “I got it, I got it”. Arjun saw all this and said to Shree Krishna, “Oh Lord, Now I understand your play”.
Khóa Học Thuyết Trình Tiếng Anh
Bài học: Khi bạn có đủ năng lực để giúp đỡ người khác, đừng để mất cơ hội đó. Những việc làm tốt của bạn sẽ luôn được đền đáp cho bạn.
Moral: When you have the capacity to help others, don’t let that chance go. Your good deeds will always be repaid to you.
Xem thêm: Kho Truyện Song Ngữ
Theo: Moralstories
Content Writer: Phi Yến